author

Theo chân trinh sát đánh sập đường dây ma túy “khủng”

Bám sát “cáo già”
Thông tin từ các mũi trinh sát khu vực báo về, một lượng lớn ma túy đã được các đối tượng tập kết tại một điểm bí mật và rất có thể chuyển đi ngay đêm hôm sau. Mọi phương án tác chiến đã được đề ra.
Rạng sáng cùng ngày, chúng tôi có mặt tại một trọng điểm mật phục cách TP.Điện Biên Phủ không xa. Một lượng lớn các trinh sát bắt đầu chờ đợi, đón lõng số “hàng” cùng đối tượng vận chuyển. Tuy nhiên, hàng tuần trôi qua mà các đối tượng vẫn án binh bất động. Một số anh em bắt đầu lo lắng đến viễn cảnh bọn tội phạm đã “ngửi” thấy mùi nguy hiểm và án binh bất động. Nhiều khả năng chuyên án bị “bong”.
Đang trong thế tiến thoái lưỡng nan, chúng tôi nhận được thông tin trinh sát báo về: “Kẻ cầm đầu và điều hành đường dây là Nguyễn Thị Lệ Ánh (SN 1981), người Hải Phòng hiện đang sinh sống tại Điện Biên là một đối tượng khá mê tín. Ánh cùng đồng bọn đang làm lễ cúng bái linh đình tại nhà để cầu may trước khi vận chuyển “hàng”, còn chờ “bấm giờ đẹp” để lên đường”.
Chúng tôi đượ..

Gian nan hành trình “chữa lành vết thương” cho người bị công an dùng nhục hình

Ngày 17/11/2020, việc Cơ quan điều tra Viện KSND Tối cao khởi tố, bắt tạm giam Đại úy Đặng Thế Đông – Trưởng Công an thị trấn Vĩnh Tuy (Bắc Quang, Hà Giang) và tống đạt quyết định khởi tố bị can đối với 2 thuộc cấp do có hành vi dùng nhục hình với đối tượng bị tình nghi “ăn trộm gà” khiến dư luận xôn xao.
Chúng tôi – những phóng viên tạp chí ĐS&PL – vẫn còn nhớ như in những ngày tháng khó khăn, gian khổ, thậm chí còn bị “ngăn cản” trên con đường đi tìm công lý cho ông Vũ Đình Hùng.
Vào buổi sáng ngày đầu tiên của tháng 5/2020, vượt qua gần 300km đường rừng núi quanh co, hiểm trở, sương mù dày đặc chúng tôi đã đặt chân đến thị trấn Vĩnh Tuy – nơi mà chỉ mới hôm qua tôi vội tìm hiểu nhanh qua các đồng nghiệp và “bác Google”.
Dừng nghỉ tại một quán nước ven đường, chúng tôi tìm hỏi đến nhà ông Vũ Đình Hùng, sinh năm 1971, địa chỉ thôn Ngòi Cò, thị trấn Vĩnh Tuy. Tới nhà, chúng tôi bắt gặp hình ảnh một người đàn ông gầy gò ngồi thu mình sợ hãi trong góc căn nhà tranh vách đất cũ kỹ, xiê..

Không còn yêu, ly hôn có phải là bi kịch?

Khi người ta yêu nhau, cùng nhau đến phường đăng ký kết hôn chắc chẳng ai lại nghĩ đến cái viễn cảnh phải đưa nhau ra tòa ly dị. Chị và anh đã từng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc với hai cậu con trai khôi ngô, tuấn tú.
Gia đình anh chị cũng là hình mẫu đáng mơ ước của nhiều người. Anh là một sĩ quan quân đội, chị là một giáo viên trung học. Cuộc sống của họ đã trải qua nhiều giai đoạn khó khăn khi anh trong quân ngũ, chị ở nhà một nách hai con.
Những năm cuối của thế kỷ trước, kinh tế còn hạn hẹp nhưng với sự cần cù, chăm chỉ anh chị cũng góp nhặt xây được ngôi nhà mái bằng khang trang, có được mảnh vườn đủ hoa cỏ, cây trái. Vừa đi dạy, vừa chăn nuôi, trồng trọt, chi tiêu tằn tiện, chị cũng dành dụm được một khoản để mua cho anh cái xe máy Dream. Lúc bấy giờ những chiếc xe Dream Thái quả thật là một tài sản lớn và là giấc mơ của nhiều gia đình công chức.
Anh được cử đi học ở trường sĩ quan Đà Lạt, chị vất vả hơn nhưng cũng vui hơn vì anh sẽ được thăng quân hàm. Cuộc sống chồng bộ độ..

Hẹn hò với những xuyến xao

Ngày đẹp trời của một mùa Thu nào đó, anh không buồn đếm, bởi chúng mình vẫn mãi tình non thì mươi năm hay mấy mươi năm, mươi tháng hay trăm triệu tháng xét cho cùng cũng chỉ là thứ số đếm tượng trưng. Anh chả muốn tình non ấy gọi là tình già.
Anh chả muốn nên chả buồn đếm nữa. Tuổi tình yêu xin gửi lại các con mình. Để chúng lớn lên mà kể với bạn gái chúng, bạn trai chúng về tình yêu của bố mẹ chúng đẹp đẽ ra làm sao. Anh vẫn là anh bồng bột yêu em. Anh vẫn là anh ngây thơ yêu em. Anh chẳng giữ lại điều gì làm kinh nghiệm bởi anh nào muốn cưới thêm cô vợ nào nữa đâu??? Anh chỉ muốn cưới em thêm nhiều lần nữa thôi! Chỉ em thôi là đủ 3000 cung tần mỹ nữ của riêng anh. Chỉ em thôi là đủ! Giang sơn của anh là em. Sử sách về anh xin hãy viết về em! Vậy là đủ. Non xanh đấy, nước biếc kia, chúng mình cứ thế mà cùng nhau, em nhỉ???
Hôm nay cho anh được sến! Được nói yêu em bằng tất cả chữ nghĩa đời mình. Ai cười mặc ai. Ai nói mặc ai. Gia tài của anh là em. Bởi hôm nay là ngày ta hẹn cùng n..

Đừng mãi chờ đợi một người vô tâm

Tuổi trẻ này, rồi em sẽ gặp hai người sau:
– Một người luôn biết chủ động nhắn tin chúc em ngủ ngon vào mỗi buổi tối.
– Một người luôn để em phải một mình chờ đợi và thường kiệm cả lời chúc ngủ ngon.
Nhưng thật ra, quan trọng nhất vẫn là yêu được người có thể ở bên, ôm em mỗi đêm đến hết cuộc đời. Đừng yêu đàn ông cộc tính. Đừng yêu đàn ông lăng nhăng. Đừng yêu đàn ông trăng hoa. Đừng yêu đàn ông nói dối. Đừng yêu đàn ông phản bội. Đừng yêu đàn ông xốc nổi. Đừng yêu đàn ông ngọt môi. Đừng yêu đàn ông hay dỗi.
Khi yêu, em có thể chọn yêu người giàu có, đẹp trai, tài giỏi hay thấu hiểu tâm lí của phụ nữ như em muốn. Nhưng nhất định không được cưới người đàn ông vô tâm và không chân thật để làm chồng.
Lời xin lỗi của anh ta có thể xoa dịu sự nóng giận nơi em ngay lúc đó, nhưng mãi mãi chẳng thể nào bào chữa và bao biện được cho những dối trá mà họ đã tạo ra.
Khi ai đó rời bỏ chúng ta, đừng bao giờ cầu xin chút ít xót xa của họ.
Bởi ở tận cùng của một mối quan hệ, không còn ai muốn ..

Chúng ta là gì trong cuộc đời nhau?

Đôi khi những quan tâm lo lắng bất chợt kéo hai con người xa lạ xích lại gần nhau, nhưng biết gọi tên thứ tình cảm đột ngột nảy nở đó là gì. Là yêu? Là thương? Hay chỉ là sự đồng cảm giữa những con người cô đơn giữa cuộc đời rộng lớn?
Cứ ngỡ rằng chỉ cần nắm tay nhau là mọi khoảng cách đều không còn tồn tại nữa, hóa ra em đã sai… Chỉ cần ngoảnh mặt đi, đôi tay khẽ buông lơi thì trái tim cũng chẳng thể chung lối. Là vì yêu thương kia chưa đủ đầy, là vì em, vì anh hay vì cuộc đời xô đẩy? Hóa ra sau tất cả, ta chẳng là gì của nhau.
Chờ một tình yêu đích thực. Ảnh minh họa. Đêm nay, em gói gọn yêu thương kia vào lòng, tự ôm trái tim lạnh giá rồi nức nở chẳng ai hay. Em biết là do mình ảo vọng quá nhiều, em biết có những thứ không thuộc về mình cũng chẳng nên cố gắng nắm lấy. Hụt hẫng, đau xót nhưng biết phải làm sao? Chúng ta không hiểu nhau, chúng ta chẳng thể bước chung trên một con đường cũ.
Anh có từng thật lòng yêu em không? Trái tim anh giờ ở nơi nào rồi? Nếu mất đi em, liệu anh..

Chúng ta của sau này, đã trở thành người lạ quen thuộc nhất

Một bạn hỏi tôi “Em thấy người yêu em vẫn online, vẫn hoạt động bình thường nhưng chẳng bao giờ liên hệ với em”.
Em ạ, người ta online nhưng không liên lạc tức là người ta không muốn liên lạc không muốn nói chuyện với em, người ta nhớ em người ta sẽ tìm mọi cách để kết nối vì người ta sợ mất em.
Trong đời mỗi chúng ta có phải đều sẽ có một người như vậy không? Lúc ban đầu thắm thiết vô cùng, chuyện lông gà vỏ tỏi gì cũng có thể nói với nhau, dần dần trở nên không có gì để nói. Lúc ban đầu chỉ cần một đề tài nhỏ cũng có thể nói miên man bất tận, giờ đây muốn nói với nhau một câu cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu, tin nhắn gõ rồi lại xóa…
Những tiếng vui cười, những giây phút bên nhau mới như ngày hôm qua. Cùng nhau thưởng hoàng hôn rồi ngắm ánh sao trời, cùng nhau đón mùa xuân, đi qua mùa hạ, rồi thu rồi là đông giá buốt.
“Có tình yêu vượt qua mùa đông, gục chết sau đêm..

Chợt suy tư về xúc cảm đã qua

Cuộc đời như thước phim quay chậm, đủ để ta kịp nhìn lại tất cả những điều đã qua bằng những miên man huyền ảo, mơ hồ.
Đêm nghe tiếng mưa rơi, thao thức nghe lòng mình lắng lại. Cơn mưa đầu mùa thu. Mưa rả rích trên mái che, từng giọt đều như mùa gieo hạt.
Bức tường nghiêng nghiêng với những khuôn hình loang lổ. Khung cửa sổ im lìm với những vết ố xám xịt màu thời gian. Có phải là đời mình – tuổi 60 với bộn bề những buồn, vui, sướng, khổ… khi tất cả những gương mặt người đều nhạt nhòa như những tiếng mưa đêm?
Giọt thời gian buồn lặng, căn phòng bỗng cô đơn. Thèm sợi khói ngoằn nghoèo từ ly cà phê trên một quán cóc của Hà thành. Những buổi chiều buồn lặng bỗng lướt qua trí nhớ. Đâu rồi ánh mắt, nụ cười, hơi thở nơi em? Cuộc sống xô bồ khiến những phút giây của ngày đã qua bỗng trở thành xa quá.
Tiếng mưa rơi hay tiếng lòng minh đang thổn thức, nhớ thương. Ảnh minh họa. Mưa! Chợt suy tư nhiều hơn về xúc cảm đã qua, về những bước chân người đã đến, đã đi và những tâm hồn còn ở lại. Ch..

Cô gái trả giá đắt vì thanh xuân nông nổi

Nỗi đau tột cùng trong quá khứ
Miền sinh ra ở vùng sơn cước, bố mẹ nghèo lam lũ quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Năm cấp 3 đang học dưới trường huyện, mẹ cô bỗng gọi điện thông báo “bố con đã qua đời, chị em con nhanh về còn gặp mặt bố”. Miền nghe tin òa khóc nức nở rồi gọi điện cho đứa em gái cùng bắt xe chạy về bên bố.
Gặp được đàn con, bố Miền trút hơi thở cuối cùng than thản. Miền tin là bố đã mãn nguyện bởi mơ ước của ông là các con đều biết chữ, nhưng giờ đứa nào cũng lên cấp 3, không những thế còn học giỏi nhất nhì trường huyện.
Thực hiện tâm nguyện của bố, những năm sau Miền học rất giỏi và đỗ đại học ra Hà Nội. Đứng giữa thủ đô, Miền thấy không khí thật ồn ào, náo nhiệt, những chiếc xe hơi bóng loáng chạy qua như trêu ngươi sự tò mò của Miền.
Hiểu được nỗi cơ cực của mẹ và để có tiền nuôi em, Miền đã phấn đấu học tập thật tốt, ngoài ra cô còn tham gia làm thêm tại căng tin của trường. Vì Miền xinh đẹp nổi bật nên cô được rất nhiều chàng trai chú ý, trong đó có ..

Yêu mà không kỳ vọng

Chẳng hiểu vì lẽ gì mà người ta cứ hay gặp nhau vào mùa trở gió, có lẽ là mùa dễ khiến những trái tim khô cằn được hồi sinh.
Ngại ngùng bẽn lẽn đi bên người đàn ông lắm vết sạn sần, cô gái bé nhỏ nhìn theo dấu chân anh in trên bóng đèn đường đã tắt, đôi tay nhỏ bóp nghẹt trái tim thổn thức rằng mình đã yêu. Còn anh, người đàn ông đã bị vẻ thơ ngây của cô đánh gục, lững thững lê chân chờ cô tới với một cái ôm vội vã phía sau, đôi tay thô ráp bóp nghẹt lồng ngực ngỡ ngàng nhận ra anh yêu cô ấy.
Họ, không ai nói với ai nửa lời, cứ thế lang thang trên con đường dài heo hút… Và liệu trong số chúng ta, đã có ai dám sống và cháy hết đam mê của thanh xuân vì chữ Yêu?
Từng ồn ào, từng mê say từng nghĩ thế giới này chỉ cần có nhau là đủ, nhưng khi đời ném vào mặt chúng ta cả tá những trách móc và hồ nghi thì yêu cũng chỉ giống như một mảnh đất cằn mấy mùa khô hạn.
Từng chung sống, từng mơ về một cái kết hoàn mĩ nhưng khi những cái tát và những lời miệt thị được sinh ra trong những cuộc cãi v..